Trong khi triển lãm cá nhân mang tên “Đền thờ Tình yêu” (Temple of Love) của ông đang diễn ra tại Palais Galliera, Rick Owens dường như cũng đang đối diện với những câu hỏi lớn về sự nghiệp của chính mình. Buổi trình diễn bộ sưu tập Rick Owens Xuân/Hè 2026 dành cho nam giới trở thành một buổi lễ thanh tẩy, nơi các người mẫu từ từ bước xuống từ giàn giáo, lội qua làn nước sâu đến đầu gối, tạo nên một cảnh tượng vừa bi tráng, vừa mê hoặc.
Nhà thiết kế trình bày khái niệm mà ông gọi là “sự nhếch nhác thanh lịch.” Những chiếc áo khoác da hầm hố hợp tác cùng ban nhạc punk Suicide, áo khoác bay (flight jacket) bằng lụa taffeta và áo parka bằng vải nylon được biến tấu đầy ngẫu hứng. Người mẫu đi trên những đôi bốt Frankenstein cao ngất ngưởng, di chuyển trên một cây cầu ván mỏng manh phía trên đài phun nước trước khi leo xuống thang và trầm mình trong nước. Nền nhạc bass đầy ám ảnh của ca sĩ người Đức Klaus Nomi (1944-1983) càng làm tăng thêm sự kịch tính cho không gian.
Rick Owens tái hiện chiếc cổ áo Dracula từ bộ sưu tập Thu/Đông 2025, khám phá sợi dây đai như một thứ trang sức nam tính và tạo ra những khoảng hở cố ý để lộ phần da thịt bên dưới. Nhà thiết kế 63 tuổi mô tả những chi tiết này là “gợi ý về sự nguy hiểm hoặc một hành động phi thường, có thể dẫn lối đến chủ nghĩa anh hùng.” Những chiếc váy đính sequin và các chi tiết thêu bouclé khi thấm đẫm nước đã tạo ra hiệu ứng thị giác ấn tượng đến không ngờ.
Bộ sưu tập Rick Owens Xuân/Hè 2026 là một bản tuyên ngôn về sự phá hủy và tái cấu trúc. Những món đồ dệt kim được yêu thích từ đầu những năm 2000 đã được tái sản xuất bởi Terry-Ann Frencken. Áo choàng da tua rua trông như đôi cánh tả tơi, trong khi áo khoác crop-top và quần short cắt xẻ khoe khéo những khoảng hở cơ thể. Đặc biệt, một chiếc áo vest đen được trang trí bằng biểu đồ sao ngày sinh của chính Owens, và một chiếc hoodie trắng in hình ảnh bồn tiểu đầy khiêu khích.
Không chỉ dừng lại ở sàn diễn, Rick Owens còn tiết lộ một nước đi gây sốc khác: một tài khoản OnlyFans chuyên đăng ảnh… đôi chân của ông. Cảm hứng này đến từ nữ Bá tước người Ý Virginia de Castiglione từ thế kỷ XVIII, người từng dành những năm cuối đời chỉ để chụp ảnh đôi chân mình. Owens phớt lờ những lo ngại về tai tiếng của nền tảng này, lưu ý rằng sự nghiệp của ông cũng bắt đầu bằng những hình ảnh gây tranh cãi không kém (ám chỉ về bức ảnh ghép ông đang đi t**u vào chính miệng mình).

Triển lãm cá nhân đang diễn ra cũng khiến nhà thiết kế người Mỹ phải suy ngẫm một cách sâu sắc hơn. Ông thừa nhận cảm thấy mâu thuẫn khi vừa phản đối “chủ nghĩa tiêu dùng vô độ,” vừa tiếp tay cho nó thông qua công việc của mình. Ông tự hỏi liệu thành công có đang dập tắt đi nỗi lo sáng tạo, thứ đã từng là ngọn lửa cho tầm nhìn của ông hay không.
Ở phần kết, các người mẫu được cố định vào giàn giáo bằng những chiếc móc móc chữ D (carabiner) khổng lồ, tạo thành một hoạt cảnh ấn tượng giữa những tia nước mạnh mẽ. Việc cố tình phá hủy những đôi giày đắt tiền và áo khoác da là lời khẳng định của Owens về cuộc đối thoại không hồi kết của ông với sự xa hoa, cái chết và tính toàn vẹn trong nghệ thuật.
©Ảnh: Rick Owens