Trong các Tuần lễ thời trang gần đây, một thông điệp chung từ các nhà thiết kế dường như đang khuyến khích chúng ta rời xa nhịp sống hối hả của thành thị để tìm về sự yên bình nơi đồng quê. Sự hấp dẫn mới mẻ đối với thẩm mỹ nông thôn này phản ánh một phần của chủ nghĩa bảo thủ đang lan tỏa trong xã hội và cả ngành thời trang. Đây là xu hướng thời trang mà trong đó, người giàu dường như đang tìm kiếm cảm hứng từ hình ảnh nghèo nàn, giản dị của quá khứ. Các bộ sưu tập lấy cảm hứng từ trang phục nông dân truyền thống không đơn thuần là một lựa chọn phong cách, mà đôi khi còn là sự hưởng ứng những câu chuyện hoài niệm được định hướng bởi các yếu tố văn hóa-xã hội.

Nhìn ở một góc độ tích cực, việc tìm về nguồn cội nông thôn có thể là một tín hiệu đáng mừng nếu nó thực sự tôn vinh tay nghề thủ công và di sản văn hóa của các cộng đồng địa phương. Tuy nhiên, trong bối cảnh đầy biến động hiện nay, khi các xu hướng thay đổi chóng mặt, lằn ranh giữa việc tôn vinh và việc “lãng mạn hóa sự đói nghèo” trở nên vô cùng mong manh.
Trào lưu này có thể được tóm gọn bằng cụm từ “sự sang trọng nghèo nàn” (poor opulence), một phong cách lấy cảm hứng từ hình ảnh nông thôn trong quá khứ qua chất liệu và màu sắc, nhưng được diễn giải lại dưới lăng kính xa hoa và lãng mạn của thời trang cao cấp.

Điển hình nhất phải kể đến bộ sưu tập Jacquemus Xuân/Hè 2026 mang tên “Le Paysan” (Người nông dân). Đây được xem là lời tri ân của Simon Porte Jacquemus đến quê hương và những giá trị truyền thống. Sàn diễn ngập tràn những chiếc váy vải lanh mộc mạc, mũ kiểu gavroche và cả những chiếc ví cầm tay hình rau củ ngộ nghĩnh. Dù nhà thiết kế người Pháp nói rằng “bạn có thể đưa cậu bé ra khỏi vùng quê, nhưng không thể đưa vùng quê ra khỏi cậu bé,” thế nhưng “trang trại cổ tích” của Jacquemus lại được đặt tại cung điện Versailles xa hoa – một sự tương phản đầy ẩn ý.

Mỉa mai thay, những người ủng hộ nhiệt thành nhất cho thẩm mỹ nông thôn lại chính là các thương hiệu “xa xỉ thầm lặng” (quiet luxury). Không có gì ngạc nhiên khi The Row và Loro Piana, những cái tên đắt đỏ bậc nhất thế giới, đang dần từ bỏ chủ nghĩa tối giản đô thị để hòa mình vào phong cách đồng quê. Chiến lược này đầy mâu thuẫn: các nhà mốt vốn xây dựng danh tiếng dựa trên chất lượng sản xuất thượng hạng và sự sang trọng bền vững, lại thường xuyên đối mặt với cáo buộc khai thác cộng đồng nghệ nhân mà họ hợp tác.

The Row, trong bộ sưu tập Resort 2026, đã gợi ý những chiếc váy yếm bằng da, váy bao tải bằng len và những chiếc khăn trùm đầu bằng cotton điển hình của nông dân. Loro Piana thì mang đến phiên bản khăn bandana bằng cashmere cho mùa đông, kết hợp cùng áo len cardigan thêu và dép da lộn – một phiên bản xa xỉ của trang phục nông dân miền Bắc nước Ý.
Tuy nhiên, Loro Piana từng vướng vào cáo buộc bóc lột cộng đồng bản địa ở Peru để lấy len vicuña, loại sợi tự nhiên đắt nhất thế giới. Một báo cáo chỉ ra rằng, cộng đồng cung cấp len chỉ nhận được 280 USD cho lượng sợi đủ làm một chiếc áo len giá 9.000 USD. Gần đây, thương hiệu này còn bị một tòa án ở Milan đặt dưới sự giám sát vì các cáo buộc về bóc lột lao động tại Ý.

Không chỉ dừng lại ở đó, các thương hiệu tối giản đương đại như Lemaire và Officine Générale cũng nhanh chóng bắt nhịp. Lemaire giới thiệu những chiếc váy yếm (tablier paysan) trên nền vải cao cấp, trong khi nhà thiết kế Pierre Mahéo của Officine Générale kết hợp nét thanh lịch Paris với những chiếc khăn trùm đầu và khăn choàng thắt kiểu tầng lớp lao động và nông dân Pháp thế kỷ XIX.

Nhiều nhà thiết kế khác thể hiện niềm đam mê này qua kỹ thuật và chất liệu: Setchu tạo ra những chiếc váy trông như bao tải đay với tua rua bằng rơm; Dolce & Gabbana và Hermès trong các bộ sưu tập nam giới lại lăng xê những chiếc áo ba lỗ, áo len cardigan dạng lưới gợi nhớ đến những chiếc ghế và giỏ đan lát mộc mạc của miền nam nước Ý.
Xu hướng này cũng đã len lỏi vào các bộ sưu tập thời trang nam của Prada và Giorgio Armani, nhưng với tầm nhìn vượt ra ngoài biên giới phương Tây để hướng về phương Đông. Miuccia Prada và Raf Simons cho mùa Xuân/Hè 2026 đã giới thiệu chiếc mũ rơm là sự giao thoa giữa kiến trúc trullo của vùng Puglia (Ý) và chiếc nón tơi dǒu li truyền thống – loại mũ hình nón được nông dân Trung Quốc sử dụng. Trong khi đó, Giorgio Armani lại diễn giải lại chiếc mũ rơm cổ điển lấy cảm hứng từ văn hóa nông thôn Ai Cập và Hy Lạp.

Cuối cùng, điều hiện lên rõ nét là đằng sau lớp vỏ bọc tôn vinh sự sáng tạo và lãng mạn hóa một thẩm mỹ đơn sơ, các thương hiệu dường như đang hưởng lợi từ những cộng đồng không có điểm chung nào với thế giới xa xỉ của họ. Có lẽ, tên gọi chính xác hơn không phải là “sang trọng nghèo nàn,” mà là “sang trọng xa rời thực tế.”
(Nguồn: nss)

