Daniel Roseberry đã lựa chọn Trung tâm Pompidou làm nơi ra mắt bộ sưu tập Schiaparelli Xuân/Hè 2026. Thay vì những thiết kế lộng lẫy thường thấy, lần này Giám đốc sáng tạo người Mỹ theo đuổi sự tiết chế có chủ đích. Nguồn cảm hứng chính đến từ triển lãm từng được tổ chức tại chính bảo tàng này của nhà điêu khắc người Rumani Constantin Brancusi, người theo đuổi chủ nghĩa hiện đại. Roseberry đã tạm gác phong cách tối đa và sự xa hoa quen thuộc để tập trung vào một hướng đi mới.

Sự chuyển hướng này được thể hiện qua những thử nghiệm táo bạo về cấu trúc. Chi tiết đệm vai và hông của áo vest được đưa ra ngoài, tạo nên phom dáng lạ mắt. Chân váy bút chì có phần cạp được hạ thấp bất đối xứng, kết hợp cùng áo có đường cắt cong tương tự, hé lộ một khoảng hở nơi vòng eo. Áo len gân cũng trở nên sống động hơn với các chi tiết nhún bèo ở cổ, tay và eo.
Ảnh hưởng từ nghệ thuật của Brancusi còn lan tỏa đến kỹ thuật may đo. Những đường nét điêu khắc gọn gàng của người nghệ sĩ được chuyển hóa thành túi áo mang hình dáng viên sỏi trên áo khoác hay các đường cạp cong cách điệu. Váy dệt kim và áo sơ mi da cũng được điểm xuyết bằng những đường cắt khoét lớn, trong khi chi tiết bèo nhún kim loại trên áo crop top tạo sự tương phản thú vị với quần ống rộng màu kem. Bảng màu tối giản của nhà điêu cũng được tái hiện xuyên suốt bộ sưu tập.
Roseberry lần đầu thử nghiệm kỹ thuật cắt vải xéo (bias-cut). Sự khám phá này đã thành công với những mẫu đầm dạ hội làm từ các mảng satin bóng, bay bổng trên nền vải sheer trong suốt. Anh loại bỏ những chiếc corset đồng hồ cát đặc trưng, cho phép chất liệu tự do ôm lấy đường cong cơ thể. Dây đeo dạng chuỗi xích hoàn thiện các thiết kế mang âm hưởng thập niên 1930, cho thấy tiết chế không đồng nghĩa với việc từ bỏ sự kịch tính.

Di sản của nhà mốt được diễn giải theo một cách mới. Chiếc váy “Tears” huyền thoại, thành quả hợp tác giữa Elsa Schiaparelli và Salvador Dalí từ năm 1938, được tái hiện. Phiên bản gốc dùng lụa in để tạo ảo giác về những mảnh vải bị xé rách. Roseberry chuyển đổi ý tưởng đó thành các chi tiết cắt xẻ 3D bằng vải jersey, lưới pha lê, mousseline và lưới kim loại. Tinh thần vị lai đó còn được tiếp nối với bộ đôi áo vest và chân váy tựa như làm từ lông thú, nhưng thực chất lại được kết từ hàng nghìn chiếc cọ vẽ nhỏ. Lối chơi đùa với chất liệu này gợi nhớ đến tác phẩm “veston aphrodisiaque” năm 1936 của Dalí. Một thiết kế khác là chiếc váy dệt kim ôm sát in họa tiết jacquard phát triển từ chính bản vẽ cơ thể phụ nữ của Roseberry.

Phụ kiện cũng tuân thủ nguyên tắc tối giản. Trang sức vàng đặc trưng được giảm thiểu tối đa, ngoại trừ trang sức gắn mũi và vòng cổ cùng khuyên tai hình đèn muối Himalaya được chiếu sáng bằng pin LED. Nhà thiết kế giải thích rằng anh muốn đạt được tính ứng dụng cao nhưng vẫn giữ được vẻ ngoài ấn tượng vốn có của Schiaparelli. Dàn khách mời gồm Kylie Jenner, Rosalía và FKA Twigs đã có mặt tại khu vực cao nhất của bảo tàng để theo dõi bộ sưu tập.
Khoảnh khắc Kendall Jenner khép lại show diễn trong một thiết kế đầm ngủ mỏng manh màu đen đã gói trọn tinh thần của bộ sưu tập. Daniel Roseberry muốn khẳng định rằng, người phụ nữ Schiaparelli luôn là trung tâm, dù trong một bộ trang phục cấu trúc phức tạp hay chỉ đơn giản là một lớp vải nhẹ nhàng.





